ĐỒ ÁN HỌC VIÊN

Bởi:
Phan Đức Lộc
• Học viên •
Biên Kịch Hoạt Hình

KỊCH BẢN PHIM NGẮN

BỐN MƯƠI TÁM NGHÌN ĐỒNG Tác giả: Phan Đức Lộc - Phan Đức Lộc - Sinh ngày 24/12/1995. Quê quán: Đức Thành, Yên Thành, Nghệ An.

"1. Nội - Chái bếp nhà Tĩnh - Ngày Ba mẹ con ngồi quây quần bên mâm cơm trong chái bếp nhỏ, tường tróc lở loang lổ. Trên mâm cơm chỉ có bát tép khô rang muối, đĩa rau muống luộc hơi úa và tô nước rau muống đựng trong chiếc bát tô sứt mẻ.

MẸ

Hai tờ hai mươi nghìn và bốn tờ hai nghìn, tao vuốt phẳng phiu, giấu dưới gối. Tao đã lục tung cái giường lên vẫn không tìm thấy. Tiền là giấy chứ có phải là chim đâu mà bảo có cánh để bay. Đứa nào táy máy lỡ tay lấy rồi thì nói để tao còn đỡ tiếc. Tao chả đánh đâu mà sợ!

YÊN VÀ TĨNH

(Đồng thanh)

Con không lấy!

MẸ

Đời nào bọn bay chịu nhận. Từ mai cứ thế ăn cơm với muối trắng cho bây chừa.

2. Nội - Nhà Tĩnh - Ngày - Quá khứ

Mẹ run rẩy thắp hương lên bàn thờ. Di ảnh một người đàn ông trung niên nhòe nhòe trong làn khói mờ đục. Mắt mẹ ngân ngấn nước.

MẸ

(Nói lẩm nhẩm)

Mới đó mà anh đã rời xa mẹ con tôi ba năm rồi nhỉ?

Yên và Tĩnh đi học về, vai hai đứa mang cặp nặng trĩu.

YÊN

(Phụng phịu)

Mẹ ơi, cô giáo bảo ngày mai phải đóng tiền đồng phục.

TĨNH

Mẹ ơi, Ở lớp chỉ mỗi con chưa đóng tiền học thêm! Các bạn toàn cười con thôi.

MẸ

(Thở dài)

Mẹ mày đây là cái máy in tiền hả?

Có tiếng rao dắng dỏi vọng vào.

NGƯỜI PHỤ NỮ MUA TÓC

Ai bán tóc không?

Mẹ lật đật ra hiên nhà, khoát tay.

MẸ

Chị ơi, vào đây!

CUT TO:

Bàn tay với bộ móng được tỉa tót, sơn màu lòe loẹt lia những nhát kéo sắc ngọt liên tục. Những lọn tóc chầm chậm đứt lìa. Tiếng Yên và Tĩnh khóc nức nở. Đôi mắt mẹ nhắm nghiền. Gió thổi tung những sợi tóc mai trên trán mẹ xơ xác. Lá bàng đỏ rơi lả tả trên thềm nhà.

3. Nội - Gian buồng nhà Tĩnh - Ngày

Yên giũ tung chăn chiếu trên giường. Tĩnh chui xuống gầm giường khua tay lục lọi.

YÊN

Thấy không, Tĩnh?

TĨNH

y da, em vừa bị chuột cắn.

CUT TO:

Tĩnh chìa ngón tay trỏ phải rỏ máu ra giữa luồng ánh nắng xiên xiên chiếu xuống từ cái lỗ dột trên mái ngói. Yên cầm nhẹ ngón tay Tĩnh, lấy bông chấm chấm lên vết thương nhỏ.

YÊN

Có đau lắm không?

TĨNH

May mà nó chỉ cắn xượt thôi, chị. Mà chị này, tự dưng, em nghi ngờ “thủ phạm” là con Thêm. YÊN Sao em lại nghi ngờ con Thêm? HỒI TƯỞNG: Căn buồng nhờ nhợ sáng. Tiếng bầy chuột cắn nhau chíu chít. Thêm ngồi co ro trong góc buồng nhà Tĩnh, im thin thít. Tĩnh rón rén bước vào, chỉ tay vào mặt Thêm. TĨNH Thêm, mày đã bị bắt. Tưởng trốn ở đây mà qua được mặt tao hả? Thêm giật nảy mình, co rúm lại. Tay Thêm nắm một vật gì đó. HIỆN TẠI: TĨNH Sáng nay lúc bọn mình chơi trốn tìm, em nhớ con Thêm có chui vào góc buồng nhà mình trốn. Em đã phát hiện ra nó mà. YÊN Bọn thằng Đức, thằng Thiện cũng trốn trong buồng nhà mình, sao em không nghi ngờ đi? Con Thêm lành lắm. Nó không dám làm vậy đâu. 4. Ngoại - Cây bàng nhà Tĩnh + Sân nhà Thêm - Ngày Tĩnh núp trên tán bàng. Tán bàng rung rinh nhẹ. Tĩnh ngước mắt nhìn sang sân nhà Thêm. Trên vuông sân nhỏ, Thêm và Châu đang chơi đá cầu, nói cười hớn ha hớn hở. Rồi hai anh em Thêm ngồi xoài trên chõng, mồ hôi nhễ nhại. Thêm nhặt một chiếc lá bàng rụng phe phẩy quạt cho anh nó. THÊM (Thỏ thẻ) Anh Châu đói không? CH U Cũng hơi đói rồi. Trong nhà còn cơm nguội không, em? THÊM Anh nhắm mắt lại đi. Em có cái này hay lắm. Thêm lấy từ trong túi quần phải một tờ tiền mệnh giá hai mươi nghìn đồng, soi soi dưới ánh nắng. THÊM Úm ba la! Một… Hai… Ba… mở mắt ra nào. CH U Em lấy đâu ra nhiều tiền vậy? THÊM Suỵt! Đó là một bí mật. Chuyện dài lắm, lát nữa em sẽ kể cho anh nghe. Chúng ta đi mua kem thôi! CUT TO: Tĩnh đăm đăm nhìn anh em Thêm, tay phải ngắt một chiếc lá bàng đỏ, vò nát. 5.  Nội - Gian buồng nhà Tĩnh - Tối YÊN (Sửng sốt) Thật ư? Có sự nhầm lẫn nào ở đây không? TĨNH Tận mắt em chứng kiến nhé. Con Thêm còn đem tờ hai mươi nghìn soi soi dưới ánh nắng xem thử là tiền giả hay tiền thật nữa cơ. Em không hề bịa nửa chữ. Yên đặt cuốn sách đang đọc dở xuống bàn, nhìn ra bóng tối ngoài cửa sổ. Những con đom đóm bay lập lòe. Tiếng côn trùng ro ro. YÊN Không thể là con Thêm! Không thể là con Thêm! TĨNH Nó cho chị uống phải thứ thuốc gì mà chị tin nó đến vậy? Chị chuyển đồ sang nhà nó mà sống. YÊN Em im đi. Vì nó là bạn thân nhất của chị. Chị hiểu tính nó. TĨNH Nhưng em là em trai của chị. Chị tin nó hơn tin em chứ gì? Mẹ cầm chiếc chổi rơm đang vặn dở, bước vào. MẸ Chúng mày thích học hay thích cãi nhau, hả? Không bắt được quả tang thì đừng nghĩ oan cho người ta kẻo chuyện bé xé ra to. Từ nay, tao cấm nhắc đến chuyện mất tiền này nữa, hai đứa nhớ chưa? 6.  Ngoại - Đường - Ngày Tĩnh, Đức, Thiện chặn đường Thêm. Tĩnh chỉ tay vào mặt Thêm. TĨNH Thêm, sáng qua lúc chơi trốn tìm ở nhà tao, mày lấy trộm tiền của mẹ tao, đúng không? Thêm mắt rơm rớm nước. TĨNH (Gằn giọng) Nước mắt cá sấu hả? Mày lấy trộm, phải không? Thêm ôm khư khư chiếc cặp cũ tróc da. THÊM Tao không lấy. TĨNH Thế chiều qua mày lấy đâu ra tiền mua kem? Mày có chịu khai không? THÊM Đó là tiền của tao! Tĩnh hất hàm ra hiệu cho Thiện tát vào má phải, Đức tát vào má trái của Thêm. Thêm vừa khóc tấm tức, vừa kéo áo quệt nước mắt. Yên từ đằng xa chạy tới. YÊN Này này, mấy đứa bây bắt nạt con Thêm hả? Tao mách thầy chủ nhiệm, nghe chưa? 7. Nội - Gian buồng nhà Tĩnh - Tối Yên lom khom dưới gầm bàn học, nơi ánh đèn bị khuất bóng, lờ mờ. YÊN Tĩnh ơi, giúp chị tìm cái kẹp tăm. Chị vừa đánh rơi mà tìm mãi không thấy. Tĩnh lấy chiếc đèn pin nhỏ từ trong ngăn cặp ra. TĨNH Để em giúp chị! Tĩnh bật đèn khua khua các ngóc ngách quanh bàn học. Tĩnh tìm thấy một bọc tiền nhỏ nằm sát miệng hang chuột chỗ nách tường. Tĩnh nhặt lấy, giở ra xem. Hai tờ hai mươi nghìn và bốn tờ hai nghìn hơi nhàu nhĩ. TĨNH (Reo lên) Chị ơi, em tìm ra rồi! Em tìm ra rồi! YÊN Tìm thấy có mỗi cái kẹp tăm thôi, có cần vui thế không? TĨNH Không! Em chưa tìm thấy cái kẹp tăm nhưng đã tìm ra bốn mươi tám nghìn đồng của mẹ? YÊN Thật vậy ư? Ôi, em tôi giỏi quá. Yeah! Mẹ lại bước vào buồng, tay trái cầm chiếc chổi rơm bện dở, tay phải cầm chiếc roi mây. MẸ Có tập trung mà học bài không hay lại muốn ăn đòn? 8. Nội - Gác xép nhà Thêm - Tối Thêm và Châu ngồi bên giá sách xếp ngăn nắp. Châu nâng nhẹ gương mặt Thêm. CH U Sưng hết cả mặt lên rồi. Ngày mai, anh sẽ cho chúng một bài học. Thêm cầm lấy bàn tay Châu, mắt long lanh. THÊM Em không đau đâu! Anh đừng gây sự với bọn nó. Cái Yên đã thay mặt thằng Tĩnh “bồi thường” cho em hai quả na béo ú rồi. Hôm nào na chín, em sẽ chia cho anh một quả. CH U Ừ, lần sau đừng chơi với bọn nó nữa. À, sáng nay, anh mang tờ báo có đăng bài thơ của em đến lớp khoe các bạn, đứa nào cũng trầm trồ ngưỡng mộ lắm. Còn năm mươi nghìn tiền nhuận bút, cho anh vay tạm mua sách tham khảo được không? Anh chưa dám xin mẹ. THÊM (Bối rối) Anh… chờ em mấy ngày được không ? Số tiền ấy, em... INTERCUT: Gian buồng nhà Tĩnh. TĨNH Mẹ ơi, con tìm thấy tiền của mẹ rồi? MẸ (Ngẩn người) Ơ, tiền nào nữa? Tĩnh xòe số tiền vừa nhặt được trước mặt mẹ: hai tờ hai mươi nghìn đồng, bốn tờ hai nghìn đồng. TĨNH Dạ, đây này mẹ! MẸ Lu bu việc đồng áng, mẹ quên kể với chị em mày, sáng nay mẹ tìm thấy tiền rồi. Mẹ lót ổ rơm cho gà rồi chả hiểu đầu óc thế nào lại để quên luôn tiền ở đó. Hôm nay ra nhặt trứng mới thấy. TĨNH (Ngơ ngác) Vậy bốn mươi tám nghìn này là…? YÊN (Ấp úng) Là chị vay tiền nhuận bút của con Thêm rồi đặt vào đấy. Chị sợ… sợ em cứ mải “điều tra” chuyện này mà ngờ vực rồi đánh oan các bạn khác. Chị sợ mẹ không còn tin tưởng chị em mình nữa nên mới nghĩ ra cách này. Mẹ vứt chiếc roi mây xuống nền nhà, dang hai tay ôm chầm lấy Yên và Tĩnh. Mẹ khóc. MẸ Mẹ xin lỗi các con! Tất cả là tại mẹ! Mẹ xin lỗi các con! Tất cả là tại mẹ!"

zz zz
1900.886.669